Đứng khóc trước An Bang
Buổi sáng ngày 20/5/2023, Trời chợt đổ mưa tầm tã. Mưa biển tơi tả hơn mưa trong đất liền vì những hạt nước đã bị gió làm vỡ trên không trung trước khi rơi xuống. Dù được thông báo trước, do đặc điểm cấu trúc của đảo, do ảnh hưởng của thời tiết và để đảm bảo lịch trình toàn chuyến công tác, số lượng Đại biểu lên thăm đảo An Bang rất hạn chế, ưu tiên các Phóng viên báo chí đưa tin, ưu tiên việc chuyển quà tặng và đưa Lãnh đạo Đoàn Công tác lên đảo. Nhưng đến khi thấy tàu dừng lại, xuồng bắt đầu được hạ xuống, tôi vẫn háo hức rộn ràng như sáng hôm qua được lên Len Đao. Và khi nghe loa thông báo: “Thủ trưởng Đoàn Công tác rời tàu”, dù còn rất sớm (lúc đó chắc mới gần 7h sáng), tôi vẫn lên mạn tàu dõi nhìn vào phía đảo.
An Bang kia rồi, hòn đảo san hô có hình một chiếc túi, được mệnh danh “đẹp dịu dàng Tiên nữ An Bang” vì có bãi cát dài tha thướt phía bờ Nam. Do cấu trúc san hô của đảo dựng đứng và xung quanh thường xuyên có sóng lớn nên việc ra vào đảo gặp rất nhiều khó khăn, dù sức gió chỉ ở cấp 3 cấp 4. Có những tàu phải quay về hoặc chờ khi sóng lặng mới lên được đảo. Đây là nơi mà tàu thuyền khó cập nhất trong số các thực thể địa lý thuộc quần đảo Trường Sa do Việt Nam đang kiểm soát. Không chỉ người bên ngoài, lực lượng Hải quân đóng trên đảo cũng bị ảnh hưởng vì đặc điểm sóng ở khu vực đảo An Bang. Có trường hợp tàu Việt Nam từ đất liền đến đảo vào mùa sóng lặng nhưng xuồng chở khách vẫn không vào được đảo nên các chiến sỹ chỉ được nghe Lãnh đạo động viên căn dặn và nghe biểu diễn văn nghệ qua hệ thống bộ đàm. Chính vì thế mà đời sống của các Anh rất khó khăn.
Tôi đứng nép vào một góc khuất tránh mưa tạt. Anh em trong Đoàn Công tác dậy sớm ngóng sang đảo cũng đứng thành hàng dài quanh mạn tàu.

Mưa ràn rạt, gió biển thổi ù ù, sóng bập bềnh làm việc chuyển người lên đảo rất khó khăn. Các chiến sỹ điều khiển xuồng và hướng dẫn Đại biểu lên đảo mồ hôi chảy ròng ròng, khá căng thẳng. Và khi chiếc xuồng cuối cùng chở Đoàn Công tác lên đảo an toàn, khi các chiến sỹ Hải quân xếp hàng đứng nghiêm giơ tay chào, khi Thủ trưởng Đoàn Công tác nói vào bộ đàm: “Các đồng chí không lên được đảo, đang đứng ở trên tàu có muốn nói gì với An Bang không?”, nước mắt tôi tự nhiên ứa ra, chảy dài.
Hôm nay chúng tôi đến đây rồi, chỉ cách nhau gần một hải lý mà chẳng thể nào lên được An Bang…
Đá Đông C, Trường Sa Đông, Trường Sa lớn
Chúng tôi tiếp tục hành trình với các điểm đến là đảo Đá Đông C, đảo Trường Sa Đông, đảo Trường Sa lớn và nhà giàn DK1/20 mũi Ba Kè (bãi Vũng Mây).
Sau những hoạt động nhộn nhịp và vô cùng ý nghĩa, những tiết mục văn nghệ sôi nổi vui tươi, đúng 9h30’ tối ngày 21/5/2023, con tàu Trường Sa 571 thu neo từ từ rời cầu cảng đảo Trường Sa lớn, ra khơi để tiếp tục chặng cuối của cuộc hành trình. Các chiến sỹ Hải quân cùng Nhân dân trên đảo sắp thành hai hàng ngang đứng sát cầu tàu lưu luyến vẫy chào. Để không khí đỡ trầm lắng, và đúng khí chất sôi nổi của tuổi trẻ, của Quân đội, các anh lần lượt hát lên những bài quân ca hùng tráng, những bài hát ca ngợi Tổ quốc, ca ngợi Đất nước, quê hương, ca ngợi tình yêu và niềm tin chứa chan về những ngày mai tươi sáng, yên bình.

Cầu tàu trên đảo Trường Sa lớn
Trong cuộc đời, ai cũng không ít lần được khóc và phải khóc. Tiếng khóc và những giọt nước mắt tràn ứa tuôn trào từ niềm hạnh phúc hay nỗi đắng cay, từ niềm vui, mất mát hay nhớ thương… chắc ai cũng đều đã từng nếm trải. Nhưng đêm hôm đó, trên cầu tàu đưa con tàu Trường Sa 571 rời đảo Trường Sa, khi ánh sáng trên đảo quyện ánh trăng thượng tuần và những ánh sao đêm giữa trùng dương mênh mông chớp tắt phủ lên Trời biển, phút chốc tôi nhìn thấy Tổ quốc tôi một màu tím sẫm.
(Lê Hồng Lam, tháng 5/2023)