Giữ lửa giữa đại dương
Giữa ngàn khơi, nơi không màu ký ức
Chỉ có gió và biển hát không tên...
Người đứng đó - lặng im và vững bền
Gieo hy vọng giữa muôn trùng sóng vỗ
Dưới chân họ, không phải là đất đỏ
Chỉ sắt thép - chông chênh giữa mây trời
Mỗi bước chân là gánh giọt mồ hôi
Rơi xuống biển - hóa thành nguồn năng lượng
Họ thắp lửa, giữa thăm thẳm mênh mông
Không rực rỡ như ngọn đèn ngoài phố
Chỉ âm ấm như lòng người ở chỗ
Luôn hướng về một đất nước bình yên
Mỗi giọt dầu không chỉ là tài nguyên
Mà là máu, là tim người thầm lặng
Là điện sáng những chiều quê lặng vắng
Là tiếng máy reo trên xưởng lúa, đồng bông
Họ là ai - chẳng cần danh vọng
Chỉ là người giữ lửa giữa đại dương
Mỗi giàn khoan là một bản trường ca
Viết bằng gió, bằng mồ hôi và biển mặn...
Thơ tặng những người làm Dầu khí - Petrovietnam
Petrovietnam - 50 năm không tắt lửa
Tôi sinh ra ở miền đồi
Tuyên Quang gió mát, đất đồi cây xanh
Lên đường theo ánh lửa ngành
Vào PVU - nuôi thành ước mơ
Ngày đầu nắng rọi sân cờ
Tôi mang tim trẻ, bỡ ngỡ vào đời
Mắt nhìn biển, dạ chơi vơi
Chưa quen ngành, chỉ biết lời mẹ cha:
“Dầu là máu giữa bao la
Con theo ngành ấy chắc là vất vả”
Tôi cười: “Có hề chi mà
Người ta giữa lửa giữa tàu giàn khoan”
Từng đêm học, đến mỏi bàn
Công thức rối rắm, sóng tràn trong tim
Lực từ, điện thế, vẽ tìm
Thêm dòng báo cáo, thêm dòng lo toan
Có khi muốn gục giữa bàn
Lại nghe một giọng nói vang trong đầu:
“Ngành này khó, nhưng rất giàu
Không chỉ dầu khí, mà màu tự tôn”
Năm mươi năm - một chặng hồn
Petrovietnam dựng giữa nước non vững bền
Từ giếng dầu đỏ đầu tiên
Đến bao mỏ lớn vang tên đất rồng
Tôi chưa có bước chân chồng
Lên thềm giàn lớn giữa lòng đại dương
Nhưng tôi biết rõ con đường
Tôi chọn - là lửa, là thương, là thầm
Mai này áo đỏ tôi cầm
Biển reo trong ngực, tim rằm đêm trăng
Xin được góp một ánh trăng
Dù là nhỏ bé - nhưng đầy tự hào
Tôi - Vân Huyền, vẫn nghẹn ngào
Viết bằng mực học, bằng sao tuổi mình
Dầu không phải chuyện riêng tình
Mà là khát vọng, là hình nước non
Tôi - Vũ Thị Vân Huyền, viết cho 50 năm không tắt lửa
Năm mươi năm - ngọn lửa còn nguyên
Năm mươi năm - một hành trình
Từ trong gian khó dựng hình ngành Dầu
Từ khi đất nước bắt đầu
Người mang lửa ấm đi sâu lòng người
Có ai từng ở giữa khơi
Nghe tim mình đập cùng lời biển reo?
Có ai thức trắng bao chiều
Mới mong tìm được một điều ẩn sâu?
Giàn khoan đứng giữa cơ cầu
Tựa như Tổ quốc cúi đầu ngóng trông
Người đi chẳng ngại bão giông
Dựng nên huyền thoại, viết xong sử ngành
Tôi - sinh viên mới chập chênh
Chân còn run bước vào danh tiếng này
Bài giảng còn thuộc từng ngày
Chưa từng chạm khói, chạm mây công trường
Nhưng trong ngực đã vấn vương
Một tình yêu lạ - dịu thường, rất sâu
Petrovietnam - ba tiếng nhiệm màu
Gợi trong tôi những nhịp cầu tương lai
Tôi xin được lặng đứng ngoài
Nghe năm mươi tuổi vọng hoài Biển Đông
Không lời nào đủ để không
Rưng rưng khi viết... bằng lòng của em
Vũ Thị Vân Huyền
Mã tác phẩm: 30-TH-VTVH-0001